Thứ Năm, 28 tháng 12, 2017

Thứ sáu ngày 29.12.2017



 
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (Lc 2: 22-35)

Khi mãn thời hạn thanh tẩy theo Luật Môisê, ông bà đem Chúa Giêsu lên thành Giêrusalem, để dâng cho Chúa, như đã viết trong lề luật Chúa rằng: “mọi con trai đầu lòng sẽ được gọi là của thánh dâng cho Thiên Chúa”, và việc dâng lễ vật như đã nói trong lề luật Chúa là một cặp chim gáy hoặc hai bồ câu con. Và lúc đó, tại Giêrusalem có một người tên là Simêon, là người công chính và có lòng kính sợ Chúa, đang mong đợi niềm an ủi Israel, có Thánh Thần ở trong ông. Ông được Thánh Thần mách bảo là sẽ không thấy giờ chết đến, trước khi thấy Đấng Kitô của Chúa. Được Thánh Thần thúc giục, ông vào đền thờ. Khi cha mẹ bồng trẻ Giêsu đến, để thi hành cho Người các nghi thức theo luật dạy, thì ông ẵm lấy Người trên cánh tay mình, và chúc tụng Thiên Chúa rằng: “Lạy Chúa, bây giờ Chúa để cho tôi tớ Chúa đi bình an, theo như lời Chúa. Vì chính mắt tôi đã thấy ơn cứu độ mà Chúa đã sắm sẵn trước mặt muôn dân. Ánh sáng đã chiếu soi các lương dân. Vinh quang cho Israel dân Chúa”. Cha mẹ Người đều kinh ngạc về những điều đã nói về Người. Simêon chúc lành cho hai ông bà và nói với Maria mẹ Người rằng: “Đây, trẻ này được đặt lên khiến cho nhiều người trong Israel phải sụp đổ hay được đứng dậy, và cũng để làm mục tiêu cho người ta chống đối. Về phần bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thấu tâm hồn bà, để tâm tư nhiều tâm hồn được biểu lộ”.

Suy niệm

Câu chuyện Tin Mừng mà chúng ta lắng nghe hôm nay thuật lại sự kiện Đức Maria và Thánh Giuse dâng Chúa Giêsu vào đền thờ Giêrusalem theo luật truyền, và nơi đó họ đã gặp cụ già Simêon. Qua những nhân vật trong câu chuyện này, chúng ta có thể hiểu rõ hơn đâu là những đặc tính của người Kitô hữu đích thực:

- Người Kitô hữu đích thực luôn tìm thấy niềm vui và bình an nơi việc chu toàn những bổn phận trong đời sống đức tin của mình. Qua Tin Mừng, chúng ta nhận thấy Đức Maria và Thánh Giuse thật sự là những người Do Thái đạo đức khi họ trung thành tuân giữ tất cả những điều luật quy định. Có thể nói, đối với những người sống niềm tin nhiệt thành thì các điều răn hay giới luật hoàn toàn không phải là gánh nặng.

- Người Kitô đích thực luôn để cho Chúa Thánh Thần hướng dẫn. Tiên tri Simêon là người được “Thánh Thần hằng ngự trên ông”. Chính nhờ để cho Thánh Thần linh báo và thúc đẩy mà ông đã vào đền thờ đúng lúc cha mẹ Hài Nhi đem con tiến dâng cho Chúa. Nhờ đó, ông đã được như lòng sở nguyện là được nhìn thấy Đấng Cứu Độ mà ông hằng mong chờ.

- Người Kitô hữu đích thực còn là người luôn nhiệt thành giới thiệu Chúa cho tha nhân. Lời tiên báo của cụ già Simêon minh chứng rằng Chúa Giêsu là “ánh sáng soi đường cho dân ngoại, là vinh quang của Israel...”. Quả thật, một người luôn sống trong tình yêu Chúa qua việc tuân giữ giới răn của Ngài và luôn để cho Thánh Thần Chúa hướng dẫn, nhất định sẽ được thúc đẩy để mang Chúa đến cho anh chị em mình.

Lạy Chúa Giêsu, chúng con cảm tạ Chúa đã cho chúng con được vinh dự trở nên những thành viên trong gia đình Giáo Hội của Chúa. Xin cho chúng con không chỉ mang danh là Kitô hữu những luôn nỗ lực sống đúng căn tính của mình, nhờ đó góp phần mang Tin Mừng của Chúa đến cho muôn người. Amen.
GKGĐ Giáo Phận Phú Cường 

 HÃY TẬP NHÌN NHƯ CỤ SIMEON

 

 Lời Chúa hôm nay tiếp tục mặc khải cho thấy cùng với việc sinh ra như con người, Đức Giêsu-Kitô, Con và là Ngôi Lời Thiên Chúa làm người, trong cùng lúc vừa là Ân Sủng Sự Sống tình yêu vĩnh hằng vừa là ân sủng mang lại Sự Sống tình yêu vĩnh hằng, và Sự Sống tình yêu vĩnh hằng nầy lại chính là Ánh Sáng cho toàn thể nhân loại (Ga 1, 3b), như được phản ảnh, trước tiên, trong 1 Ga 2, 3-11 : ở đây, cho thấy sẽ là đồng nghĩa khi nói “ở trong Đức Giêsu-Kitô” hay “ở trong Ánh sáng” hay “ở trong Sự Sống” hay “ở trong Thiên Chúa-Tình Yêu.

Một đàng, cho thấy Đức Giêsu-Kitô chính là “ơn cứu độ Chúa đã dành sẵn cho mụôn dân và là ánh sáng soi đường cho dân ngoại”(Lc 2, 30-32); đàng khác, cho thấy Đức Maria, Thánh Giuse, ông Simêon là những người đầu tiên được hưởng ân sủng nầy, nhờ sống và vâng theo “theo Luật Chúa truyền” (Lc 2, 24)…

Theo truyền thống tôn giáo Do thái, mọi con trai đầu lòng thuộc về Thiên Chúa và phải dâng hiến cho Ngài. Là người tôn trọng Lề luật Chúa, Đức Maria và thánh Giuse đem Hài nhi Giêsu vào Đền thờ để dâng hiến cho Thiên Chúa. Điều đáng tiếc là không một ai trong số những vị lãnh đạo Do thái đã nhận ra Hài Nhi Cứu Thế để đón tiếp, nhưng chỉ những người nghèo, sống đời công chính như tiên tri Simêon và bà Anna đã được phúc để nhận ra Hài nhi Giêsu là Đấng Cứu Độ. Họ rất hạnh phúc và không ngớt lời ca ngợi Thiên Chúa qua bài ca chúc tụng Nunc Dimittis “Muôn Lạy Chúa”.

Đức Mẹ và Thánh Giuse đem Chúa Giêsu hài nhi lên đền thờ Giêrusalem để tiến dâng cho Thiên Chúa theo luật ông Môsê truyền dạy.

Trong dịp may hiếm có này, ông Simêon là người công chính và có lòng kính sợ Chúa; Ông đến đền thờ và gặp gỡ Chúa Giêsu; lòng ông vui mừng nhận ra hài nhi Giêsu là Chúa Cứu Thế; ông tạ ơn Chúa vì đã được bồng ẵm Chúa trên cánh tay của mình; Ông rất mãn nguyện và hạnh phúc, thốt lên:

"Lạy Chúa, bây giờ Chúa để cho tôi tớ Chúa đi bình an, theo như lời Chúa. Vì chính mắt con đã thấy ơn cứu độ mà Chúa đã sắm sẵn trước mặt muôn dân, là ánh sáng đã chiếu soi các lương dân, và vinh quang của Israel dân Chúa".

Chúa Thánh Thần soi sáng của cụ già Si-mê-on về Hài Nhi Giê-su. Nhìn một trẻ thơ, cụ đã thấy những điều trọng đại. Qua dáng vẻ nhỏ bé tầm thường yếu ớt của Hài Nhi, cụ đã nhận ra ánh sáng soi đường cho dân ngoại, vinh quang của Ít-ra-en dân Chúa. Và cụ còn có cái nhìn xuyên thấu thời gian, để thấy trước Hài Nhi phải trải qua tăm tối của sự chống báng, phải bị đâm thâu bởi lưỡi gươm của đau khổ trước khi trở nên ánh sáng và vinh quang đem ơn cứu độ cho dân của Thiên Chúa.

Cụ Si-mê-on tuổi đã cao, mắt đã mờ, nhưng kỳ diệu thay, lại nhìn thấy đôi vợ chồng nghèo hèn chỉ có một cặp bồ câu để làm của lễ kia đang “sở hữu” một kho tàng vô giá là Đấng Cứu Thế; nhìn thấy Hài Nhi bé bỏng kia chính là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa. Sở dĩ thế, vì “ông là người công chính và sùng đạo…, Thánh Thần hằng ngự trên ông… Thánh Thần thúc đẩy ông lên đền thờ”, nói cách khác vì ông tiếp cận với thế giới thần linh, mắt ông được huấn luyện trong bầu khí đạo đức, thánh thiện, trong sạch, nên cũng nhạy cảm để nhìn xuyên qua dáng vẻ bên ngoài. Quả là “gần mực thì đen, gần đèn thì sáng”. Một người sống gần với Chúa thì sẽ dễ cảm ứng sự thánh thiện; ngược lại, một người chỉ biết sống với thế gian, sẽ dễ xử sự theo cách thế gian.

Cụ Simêon nói về Con Trẻ là Đấng cứu độ của muôn dân, là ánh sáng soi cho lương dân, và đặc biệt, Con Trẻ sẽ phải chịu  nhiều đau khổ thử thách:

"Ðây trẻ này được đặt lên, khiến cho nhiều người trong Israel phải sụp đổ hay được đứng dậy, và cũng để làm mục tiêu cho người ta chống đối.”

 Chúa Giêsu là Đấng muôn dân trông đợi. Tiêu biểu cho lòng mong đợi của dân Israel chính là ông Simêon. Vì tin vào Con Trẻ là Đấng thiên sai và lòng ông hằng khao khát gặp Chúa Cứu Thế, nên ông đã gặp được Chúa, được bồng ẵm Chúa. Lòng ông hân hoan vui mừng.

Chúng ta đang trong những ngày bát nhật mừng Chúa Giáng Sinh. Chúng ta hãy đến hang đá chiêm ngắm Chúa Hài Nhi và gặp gỡ Ngài.

Chúa Giêsu là ánh sáng, là Đấng ban ơn cứu độ cho nhân loại. Để tất cả chúng ta đón nhận được ơn cứu độ của Chúa, chúng ta cần phải có đức tin mạnh mẽ.

Tin vào Chúa Cứu Thế, mỗi người chúng ta mới gặp gỡ được Ngài, và chúng ta sẽ vui mừng hân hoan, vì Ngài đã giáng sinh cho chúng ta, và tỏ bày tình thương của Ngài cho chúng ta. Qua Lời Chúa phán dạy, Chúa soi sáng cho chúng ta thánh ý của Ngài, chân lý của Tin Mừng và ơn cứu độ cho muôn dân. Qua bí tích Thánh Thể, Chúa trao ban sự sống của Ngài cho chúng ta.

Gương sống của cụ Simêon thật đáng để chúng ta noi theo: cụ chờ đợi Chúa không chỉ một vài “mùa Vọng” nhưng là suốt cuộc đời; cuộc đời công chính và sùng đạo, cụ để cho Chúa Thánh Thần hằng ngự và dẫn dắt; điều đặc biệt nữa đó là, cụ tin vào lời Thánh Thần linh báo. Và đến cuối đời, cụ đã được phần thưởng xứng đáng là ẵm Chúa Hài Đồng. Cụ đã thấy ơn cứu độ và chỉ xin được an bình ra đi.

Ta hãy như cụ Simeo tập nhìn bằng cặp mắt thiêng liêng để khám phá bao điều kỳ diệu: thấy hình ảnh Thiên Chúa nơi một người kém cỏi tầm thường, có khi là người “tội lỗi” nữa là khác; nhận ra thánh ý Thiên Chúa nơi những biến cố xảy đến cho ta, có khi trái ý ta nữa là khác; để rồi biết chúc tụng Thiên Chúa như Si-mê-on, biết nhìn người nhìn đời trong đức tin và đức ái.

Vì thế, chúng ta hãy vui mừng vì gặp được Chúa, đón nhận Chúa, yêu mến Chúa và sống sự sống của Ngài trao ban cho chúng ta.

Trong tâm tình đó, chúng ta hãy dâng lời cảm tạ tình thương của Thiên Chúa. Chúng ta hãy đến và thờ lạy Chúa Hài Nhi và kết hiệp với Ngài qua mầu nhiệm Thánh Thể mỗi ngày trong Thánh lễ Misa.

Lời Chúa hôm nay khơi lên trong chúng ta tâm tình biết ơn và cảm tạ. Qua bí tích Rửa tội, chúng ta được trở nên những người con trong đại gia đình của Thiên Chúa. Không dừng lại ở đó, qua bí tích Thánh Thể, không những chúng ta được chiêm ngắm, đụng chạm đến Chúa như tiên tri Simêon xưa, mà còn được diễm phúc rước chính Đấng Cứu Độ vào tâm hồn mình.


Huệ Minh
Lc 2,22-35
 Lời Chúa:
“Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ, Chúa đã dành sẵn cho muôn dân…” (Lc 2,30-31)
Câu chuyện minh họa:
Nhà hoạ sĩ Holman Hunt vẽ bức hoạ “ánh sáng thế giới” diễn tả Chúa Giêsu đứng trước ngôi nhà trong một quang cảnh buổi tối. Tay trái Chúa cầm đèn dầu, tay phải đang gõ lên cánh cửa đóng kín của căn nhà.
Khi bức tranh họa được trưng bày, nhiều người yêu chuộng nghệ thuật đến thưởng lãm, khen ngợi. Một người trong những người xem tranh đã lên tiếng:
Này hoạ sĩ, bức vẽ chưa xong. Vì cánh cửa căn nhà không có nắm tay cầm để mở cửa.
Nhà họa sĩ trả lời:
Đó là cánh cửa của trái tim con người. Cánh cửa đó chỉ mở được từ phía trong thôi."
Suy niệm:
Con Thiên Chúa đã đến trong trần gian nhưng có mấy ai nhận biết. Cụ già Simêon là người công chính và sùng đạo nên đã nhận ra Ngài chính là “ánh sáng soi đường cho dân ngoại là vinh quang của Israel”. Ông thật có phúc vì được tận mắt nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa trước khi lìa đời, có lẽ vì ông là người hằng khao khát gặp Chúa, ăn ở ngay lành và sống công chính thánh thiện…, có sự thân thiện với Thiên Chúa qua đời sống tâm linh.
Mỗi Kitô hữu ngày nay muốn nhận ra Chúa, chúng ta cũng cần phải biết sống cuộc đời công chính, ước ao được gặp Chúa, lắng nghe tiếng nói của Chúa Thánh Thần, biết mở lòng mình ra, để Người soi sáng cho chúng ta nhận ra ánh sáng của ơn cứu độ.
Lạy Chúa, Chúa hiện diện dưới muôn ngàn dáng vẻ, qua nhiều cảnh đời, nơi những người đang cần đến con… Xin cho con nhận ra Chúa đang ở rất sâu trong tâm hồn con, để trong mọi biến cố buồn vui của đời thường Chúa luôn là đấng song hành cùng con.
                                         Mt 2,13-18
Câu chuyện minh họa:
Một hôm, Đức Ala gọi một thiên sứ đến và truyền lệnh: “Ngươi hãy xuống trần gian để đưa về đây người đàn bà góa có bốn đứa con thơ”.
Thiên sứ ra đi. Ngài gặp người đàn bà góa đang cho đứa con nhỏ nhất bú. Ngài nhìn người đàn bà với bốn đứa con dại, rồi lại lên Đức Ala để tha thiết như xin rút lại lệnh truyền. Làm sao có thể nhẫn tâm tách biệt người mẹ khỏi những đứa con thơ ấy? Nhưng ánh mắt van xin của sứ thần chẳng được mảy may chút nào. Cuối cùng, sứ thần đành phải vâng lệnh Đức Ala mà cướp người mẹ góa khỏi bầy con thơ và đem về trời.
Hoàn thành công tác, nhưng xem chừng vị sứ thần lại có vẻ buồn, phải vui làm sao được trước cảnh chia ly giữa mẹ và con. Thấy sứ thần buồn, Đức Ala mới gọi đến và đưa vào giữa sa mạc. Ngài chỉ cho sứ thần thấy một tảng đá lớn và bảo đập nó ra.
Tảng đá vừa vỡ, sứ thần ngạc nhiên vô cùng, vì từ trong lòng tảng đá một con sâu nhỏ từ từ bò ra. Chợt hiểu được ý nghĩa của sự kiện ấy, sứ thần bỗng thốt lên:
- Ôi! Lạy Đấng tối cao, mầu nhiệm thay công cuộc sáng tạo của ngài. Với sự khôn ngoan thượng trí và tình yêu vô biên, ngài đã không bỏ mặc một tạo vật bé nhỏ như con sâu kia, thì hẳn ngài cũng sẽ không quên được bốn đứa trẻ mồ côi là con cái của ngài.
Suy niệm:
Các thánh anh hài đã dùng cái chết để đáp lại tình yêu cao cả của Đấng Tạo Dựng. Dù các ngài còn thơ bé, nhưng Chúa đã cho các ngài góp tay vào công việc cứu thế của Người. Máu của các ngài đổ ra để minh chứng cho Chúa Giêsu là Đấng hoàn toàn vô tội. Mỗi người chúng ta được dựng nên đều nằm trong chương trình yêu thương và quan phòng của Chúa. Nên mỗi người chúng ta cũng cần phải có những hy sinh để dâng cho Chúa và làm chứng cho Tin mừng của Ngài trong thế giới hôm nay.
Lạy Chúa, xin cho chúng con cảm nhận được rằng: Qua những đau khổ, những mất mát, Ngài đang nhào nặn nó để biến những đắng cay chua xót ấy thành ân phúc cho chúng con.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét