Thứ Bảy, 23 tháng 12, 2017

LỄ ĐÊM GIÁNG SINH 2017

LỄ ĐÊM GIÁNG SINH ABC

Is 9,1-6; Tt 2,11-14; Lc 2,1-14.
LOAN BÁO TIN MỪNG GIÁNG SINH THẾ NÀO ?
1. LỜI CHÚA: “Này tôi báo cho anh em một Tin mừng trọng đại, cũng là Tin mừng cho toàn dân: Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành Vua Đa-vít. Người là Đấng Ki-tô Đức Chúa” (Lc 2,10-11).

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (Lc 2: 1-14)

Thời ấy, hoàng đế Augúttô ra chiếu chỉ, truyền kiểm tra dân số trong khắp cả thiên hạ. Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên, được thực hiện thời ông Quiriniô làm tổng trấn xứ Xyri. Ai nấy đều phải về nguyên quán mà khai tên tuổi. Bởi thế, ông Giuse từ thành Nadarét, miền Galilê lên thành vua Đavít tức là Bêlem, miền Giuđê, vì ông thuộc gia đình dòng tộc vua Đavít. Ông lên đó khai tên cùng với người đã thành hôn với ông là bà Maria, lúc ấy đang có thai. Khi hai người đang ở đó, thì bà Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa. Bà sinh con trai đầu lòng, lấy tã bọc con, rồi đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ. Trong vùng ấy, có những người chăn chiên sống ngoài đồng và thức đêm canh giữ đàn vật. Bỗng sứ thần Chúa đứng bên họ, và vinh quang của Chúa chiếu toả chung quanh, khiến họ kinh khiếp hãi hùng. Nhưng sứ thần bảo họ: "Anh em đừng sợ. Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là tin mừng cho toàn dân: Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đavít, Người là Đấng Kitô Đức Chúa. Anh em cứ dấu này mà nhận ra Người: anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ". Bỗng có muôn vàn thiên binh hợp với sứ thần cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa rằng: "Vinh danh Thiên Chúa trên trời,bình an dưới thế cho loài người Chúa thương".


              
2. CÂU CHUYỆN:
1) CHÚA CỨU THẾ ĐÃ GIÁNG SINH CHO CHÚNG TA:
Ở nước Nga thời trung cổ, có một hoàng tử tên là A-lếch-xích (Alexis) có lòng bác ái yêu thương những người nghèo khổ bệnh tật. Mỗi ngày hoàng tử dành nhiều thời giờ đến thăm hỏi và sẵn sàng rộng tay giúp đỡ những ai cần được trợ giúp. Có điều lạ là hoàng tử thấy dân chúng lại tỏ vẻ dửng dưng và thờ ơ khi thấy chàng đến thăm. Về sau hoàng tử được biết sở dĩ dân chúng không mấy phấn khởi khi gặp chàng vì chàng không đáp ứng được các nhu cầu thực tế của họ. Từ đó hoàng tử A-lếch-xích tìm cách giúp dân chúng cách thiết thực hơn.
Sau một thời gian, một hôm dân chúng lại thấy một người ăn mặc đơn sơ đến thăm họ. Anh ta thuê một túp lều trong hẻm sâu làm nơi trú ngụ. Hàng ngày anh đến từng nhà và khám bệnh bốc thuốc miễn phí cho các người nghèo. Chẳng bao lâu sau, anh ta gây được thiện cảm của mọi người chung quanh. Uy tín anh ngày một gia tăng khiến nhiều người nghe tiếng đã tìm đến nhờ anh giúp đỡ giải quyết những khó khăn đang gặp phải. Hôm nay anh dàn xếp được một cuộc tranh chấp đất đai giữa hai gia đình. Hôm sau, anh lại làm cho một đôi vợ chồng sắp ly hôn làm hòa với nhau và yêu thương nhau như trước. Anh động viên mọi người tương trợ lẫn nhau và nhờ đó ai cũng yêu mến anh vì anh đã hy sinh tận tình giúp đỡ cho họ.
Thật ra ông thầy lang ấy chính là hoàng tử A-lếch-xít. Hoàng tử đã rời bỏ cung điện phú quí, đến sống giữa đám dân nghèo đói dốt nát, và hòa mình với họ. Về sau khi biết được ông thầy lang chính là hòang tử A-lếch-xít hóa thân thì dân chúng lại càng quý trọng hòang tử gấp bội.
Hoàng tử A-lếch-xít trong câu chuyện trên là hình ảnh của Đức Giê-su Đấng Cứu Thế. Người đã giáng sinh trong cảnh nghèo hèn để chia sẻ cảnh nghèo khổ với lòai người chúng ta. Người đã yêu thương chúng ta và tình nguyện xuống trần gian để ban lại cho chúng ta sự sống đời đời.
2) NGƯỜI VỐN DĨ VÔ TỘI NHƯNG ĐÃ TRỞ THÀNH TỘI NHÂN VÌ CHÚNG TA:
Một vị quan lớn gửi thiệp mời các người thân quen đến dự tiệc mừng sinh nhật thất tuần của ông. Tất cả quan khách đến dự buổi liên hoan đều ăn mặc sang trọng và có xe ngựa sang trọng đưa rước. Một vị quan cao tuổi là bạn chí thân của quan chủ tiệc cũng đến dự. Do già yếu nên khi bước xuống xe, chẳng may ông bị trượt chân té xuống một vũng nước dơ khiến các gia nhân gần đó đều cười ồ lên. Trước tình trạng quần áo bị hoen ố nước dơ, vị quan cảm thấy xấu hổ trước trăm con mắt đang nhạo cười mình và quyết định lên xe ra về. Viên quản gia hiện diện đã đến năn nỉ hết cách mà vị quan kia nhất định không vào trong nhà dự tiệc. Bấy giờ chủ nhà được gia nhân cấp báo liền vội vàng chạy tới. Khi ngang qua vũng nước, ông lại cố tình té ngã vào vũng nước và quần áo ông cũng vấy bẩn không khác vị quan khách kia bao nhiêu. Lần này bọn gia nhân không ai còn dám cười nữa. Sau đó chủ nhà đã nắm tay vị khách quý mời vào phòng dự tiệc, và ông này không còn viện lý do gì để từ chối nữa.
Việc làm của chủ nhà trong câu chuyện trên là hành động tế nhị và đầy tình người, khiến chúng ta hiểu được phần nào lý do tại sao Đức Giê-su vốn là Con Thiên Chúa nhưng lại hạ mình xuống làm một phàm nhân. Người đã trở nên giống như chúng ta để ban ơn cứu độ cho chúng ta.
3. SUY NIỆM:
1) ĐÊM THÁNH VÔ CÙNG:
- Vào dịp lễ Giáng Sinh, chúng ta lại được nghe những bài hát du dương thánh thót có khả năng lay động lòng người, nhất là bài SAI-LÂN NAI, HÔ-LI NAI (Silent Night, Holy Night), lời Việt là “Đêm Thánh vô cùng, giây phút tưng bừng”. Quả thực, đêm Giáng Sinh thật là một Đêm thiêng liêng, vì là giờ phút linh thiêng, đất trời hòa hợp nhờ việc Con Thiên Chúa giáng sinh làm người. Mùa Vọng là thời gian trông mong Đấng Cứu Thế đến. Hôm nay, Thiên Chúa đã đáp lại sự mong mỏi của nhân loại bằng việc sai Con Một xuống thế làm người, đầu thai trong lòng Trinh Nữ Ma-ri-a, trở thành một con người “giống như chúng ta mọi đàng, chỉ trừ không có tội” (Dt 4,15).
- Làm sao hiểu được chuyện đó ? Làm sao Thiên Chúa lại trở thành một phàm nhân yếu đuối nghèo nàn ? Làm sao Đấng Vô Cùng lại có thể trở thành một con người hữu hạn ? Làm sao Đấng siêu thời gian lại đi vào trong thời gian và chịu sự chi phối của thời gian ? Làm sao Đấng Tạo Hóa hằng sống lại phải trở thành một loài thụ tạo hay chết ? Tóm lại: Tại sao Thiên Chúa lại giáng sinh làm người ? Chúng ta chỉ có thể trả lời rằng: Tất cả là do Tinh Thương.
2) GIÁNG SINH LÀ LỄ CỦA TÌNH THƯƠNG:
- Vì yêu thương loài người chúng ta và vì muốn cứu độ chúng ta, Con Thiên Chúa đã xuống thế để ở cùng chúng ta, để dạy loài người chúng ta nhận biết Đấng tạo dựng nên mình và mở ra cho loài người một con đường sống, để về trời hưởng hạnh phúc với Chúa Cha. Chúa Giê-su đã thể hiện tình thương của Thiên Chúa bằng việc thiết lập một Nước Trời là Hội Thánh, và đã chịu chết trên cây thập giá để đền tội thay cho loài người, rồi sống lại để trả lại sự sống cho loài người. Tóm lại đêm nay kỷ niệm “Con Thiên Chúa giáng trần làm con loài người, để con loài người được nên Con Thiên Chúa”.
- Như thế, lễ Giáng Sinh là lễ của tình thương. Tin mừng trong ngày lễ Giáng Sinh hôm nay công bố sứ điệp: Thiên Chúa yêu thương loài người nên đã sai Con Một xuống thế để công bố cho loài người biết tình thương bao la của Thiên Chúa. Người muốn chúng ta đáp lại tình thương của Ngài bằng việc yêu mến Ngài và yêu thương nhau.
3) DẤU CHỈ NHẬN BIẾT ĐẤNG THIÊN SAI LÀ SỰ NGHÈO KHÓ:
- Chúa Giáng Sinh là một Tin mừng cho mọi người thiện tâm trên trần gian. Dấu chỉ để các mục đồng nhận ra Người là “Một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ”.
- Các mục đồng sau khi được thiên thần báo tin đã lập tức lên đường tìm kiếm Hài Nhi và cuối cùng đã gặp được Người. Rồi họ lại đi loan Tin mừng cho kẻ khác. Đấng Cứu Thế đã chọn mang thân phận nghèo hèn đến với nhân loại, để chia sớt nỗi khổ đau với những người nghèo.
4) THI HÀNH SỨ VỤ LOAN TIN VUI GIÁNG SINH:
Ngày nay Chúa Giê-su vẫn tiếp tục đến với chúng ta qua những dấu chỉ khiêm tốn và nghèo hèn. Người trở thành một tấm bánh với vẻ bề ngoài tầm thường, Người hiện thân trong những kẻ tàn tật què quặt đui mù, Người đến trong những người nghèo khó bị người đời hắt hủi bỏ rơi.
- Trước dấu chỉ nghèo khó này, các chủ quán giàu có ở Bê-lem đã xua đuổi hai ông bà Giu-se Ma-ri-a khỏi nhà trọ của họ đang khi các mục đồng nghèo hèn lại vui mừng đón nhận Tin mừng Giáng Sinh của Người. Còn chúng ta sẽ đối xử thế nào đối với người nghèo là hiện thân của Chúa Giê-su?
- Qua cách ứng xử với tha nhân mà chúng ta biết mình thuộc hạng người nào: Là chủ quán giàu có ở Be-lem khi thiếu lòng từ tâm xua đuổi người nghèo ra đường giữa đêm khuya? Hay là các mục đồng nghèo khó, sẵn sàng đón nhận Tin mừng Chúa Giáng Sinh và đi tìm kiếm Chúa ? Chúng ta sẽ làm gì để giới thiệu Chúa là Tin Mừng Cứu Độ cho tha nhân chung quanh chúng ta ?
4. LỜI CẦU:
- LẠY CHÚA GIÊ-SU, Cách đây hơn 20 thế kỷ, Chúa đã giáng sinh làm người trong âm thầm lặng lẽ giữa đêm khuya, khi người đời đang chìm trong giấc điệp. Chúa đã đến với chúng con để ban ơn cứu độ cho chúng con. Chúa đến để dạy loài người con đường lên trời là đường chật hẹp, gai chông và ít người chịu đi, nhưng lại là đường duy nhất dẫn đến sự sống đời đời. Chúa đến để nối kết mọi người trên trần gian lại với nhau, trở thành anh chị em của nhau vì cùng có chung một Cha trên trời. Hôm nay mùa Giáng Sinh lại đến: Trần gian rực sáng, cờ xí giăng đầy, người người nô nức mừng Chúa giáng sinh trong những bữa tiệc vui vẻ sang trọng, rượu thịt ê hề. Nhưng những khách lữ hành năm xưa vẫn còn đang lỡ bước và đang tiếp tục bị xua đuổi trong đêm nay, vì các chủ quán năm xưa vẫn còn đó: Những ai đi xe hơi và ăn mặc bảnh bao sẽ được chủ nhà ân cần đón tiếp, còn người nghèo khó lại bị đuổi ra lề đường !
- LẠY CHÚA. Xin cho chúng con biết luôn nhìn thấy Chúa đang hiện thân trong những người nghèo khó, những cụ già neo đơn không người chăm sóc, những trẻ em mồ côi bụi đời… để chúng con ân cần thăm hỏi và sẵn sàng khiêm nhường phục vụ họ như phục vụ chính Chúa. Nhờ đó chúng con sẽ nên môn đệ đích thực của Chúa.- AMEN                                  LM ĐAN VINH -  HHTM



1. Bêlem là thành phố cách Giêrusalem khoảng tám cây số về hướng Tây Nam, tọa lạc trên vùng đối núi miền Giuđê thuộc lãnh thổ Palestine hiện nay. Bêlem còn là nơi có ý nghĩa quan trọng với Kitô giáo, vì chính nơi đây Con Thiên Chúa đã sinh hạ làm người. Sự kiện Đấng Cứu Thế giáng sinh tại Bêlem đã được tiên báo rõ ràng trong Cựu ước: “Phần ngươi, hỡi Bêlem Épratha, ngươi nhỏ bé nhất trong các thị tộc Giuđa, từ nơi ngươi Ta sẽ cho xuất hiện một vị có sứ mạng thống lãnh Israel” (Mc 5,1). 

2. Hiện nay tại trung tâm của thành phố Bêlem có ngôi thánh đường Chúa Giáng Sinh. Đây là ngôi thánh đường được hoàng đế Constantine (272-337) xây dựng vào năm 330, trên chính máng cỏ nơi Chúa Cứu Thế giáng trần. Thánh đường Chúa Giáng Sinh là một trong những thánh đường cổ nhất của Kitô giáo vẫn tồn tại cho đến ngày nay. 

3. Bêlem còn có nghĩa là “nhà bánh”. Như vậy sự kiện lịch sử Đấng Cứu Thế giáng sinh, còn mặc khải cho nhân loại chân lý vĩnh cửu về nguyên nhân dẫn đưa con người đến sự sống đời đời: Kể từ giây phút mới chào đời của Hài Nhi Giêsu, thì cùng lúc Đấng Cứu Thế đã mặc khải cho thế giới biết chính Người sẽ là tấm bánh được bẻ ra để nuôi sống con người qua mọi thời đại. Chân lý này đã được Chúa Giêsu khẳng định dứt khoát trong bài giảng về bánh hằng sống, sau khi Chúa làm phép lạ hóa bánh ra nhiều nuôi hơn năm ngàn người ăn no: “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống đời đời. Và bánh tôi sẽ ban chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống” (Ga 6,51). 

4. Bêlem còn là nơi hội tụ của niềm tin. Bởi vì đức tin của con người sẽ sống động và trở nên ý nghĩa khi được nhìn thấy Thiên Chúa. Như vậy khi chiêm ngắm Chúa Cứu Thế nơi máng cỏ Bêlem, con người sẽ nhìn thấy một Thiên Chúa cao sang, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ mọi vinh quang để mặc lấy thân phận con người, cùng với những giới hạn của kiếp phàm nhân, nhờ đó mọi người sẽ có nhiều cơ hội để gặp gỡ Chúa, để tâm sự với Chúa, để hiệp thông thân tình với Chúa. Đây là cách để đức tin của mọi người trở nên vững mạnh trong Chúa Cứu Thế, cũng như chính đức tin nhiệm mầu này sẽ đưa bước mọi người đến hưởng hạnh phúc trọn vẹn trong sự sống mai sau như lời Chúa đã nói: “Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Ngài thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3,16). 

5.Thánh Irênê đã nói: “Vinh quang của Thiên Chúa là con người được sống”. Vậy qua mầu nhiệm Giáng sinh của Đấng Cứu Thế nơi máng cỏ Bêlem, chúng ta thấy Ngôi Lời đã trở nên người phân phát vinh quang của Thiên Chúa, để làm cho hết mọi người được sống và sống dồi dào trong Chúa. Như vậy vinh quang của Thiên Chúa sẽ lan tỏa trong cõi lòng và cuộc sống con người, khi đời sống của mỗi người sẽ là cuộc hành trình liên lỉ tiến về máng cỏ Bêlem. Vì nơi máng cỏ Bêlem, con người sẽ tìm thấy và được đón nhận tấm bánh sự sống muôn thuở là chính “Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta” (Ga 1,14). Và cũng từ nơi máng cỏ Bêlem, đức tin của con người sẽ trở nên phong phú, đức tin ấy như là chìa khóa luôn sẵn sàng mở rộng cửa lòng để đón nhận vinh quang mà Chúa Cha ban cho nhân loại qua Người Con yêu dấu của Ngài. 

Sự sống là món quà quý giá nhất của Thiên Chúa ban cho con người. Sự sống ấy chúng ta sẽ được nhìn thấy và đón nhận qua Hài Nhi Giêsu trong máng cỏ Bêlem. Như thế, Chúa Giáng Sinh là vinh quang và là sự sống của Chúa Cha ban cho nhân loại. Vậy, không lẽ ngoài Chúa ra chúng ta lại còn bỏ công sức để đi tìm thứ vinh quang của thế gian dẫn đưa chúng ta đến cuộc sống vô nghĩa và bất hạnh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét