Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2018

Thứ bảy ngày 15.12.2108



 
                        Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu (Mt 17: 10-13)
Khi xuống núi, các môn đệ hỏi Chúa Giêsu rằng: Các môn đệ hỏi Người rằng: "Vậy sao các kinh sư lại nói Êlia phải đến trước?" Người đáp: "Ông Êlia phải đến để chỉnh đốn mọi sự. Nhưng Thầy nói cho anh em biết: ông Êlia đã đến rồi mà họ không nhận ra, lại còn xử với ông theo ý họ muốn. Con Người cũng sẽ phải đau khổ vì họ như thế". Bấy giờ các môn đệ hiểu Người có ý nói về ông Gioan Tẩy Giả.



        Chúa Giêsu hiện diện với cộng đoàn đang ủng hộ chính thuyết và đường lối của Người. Thế nhưng cũng chính những người ủng hộ ấy lại khiến Chúa chịu rất nhiều đau khổ. Trước khi họ hoàn toàn vâng phục và trung tín theo Người, họ đã gây ra cho Người nhiều thách đố, nhất là luôn đòi hỏi người lãnh đạo của họ phải trổi vượt hơn người khác. Họ cũng đặt những vấn nạn cho Người và đặt Người vào chuyện đổ máu, chỉ vì muốn chứng minh sự chọn lựa của họ là đúng. Chỗ này mang đến một sự tổng hợp cần thiết cho Chúa Giêsu. Trước khi họ chứng minh Người có phải là Đấng mà mọi người nói tới, các tiên tri và ngôn sứ loan báo, thì Chúa Giêsu đã hiểu sứ vụ và sự hiện diện của Người hoàn hợp với thiên ý của Chúa Cha. Vì thế, Thiên Chúa qua Chúa Giêsu đã sử dụng con người để hoàn tất công trình cứu độ. 

         Qua những việc làm của con người với Chúa Cứu Thế, Thiên Chúa đã cho thấy Ngài trổi vượt và luôn đi bước trước, có khả năng làm chủ tư tưởng và mọi ước muốn của con người. Những lập luận của nhóm môn đệ được đặt ra như là cơ hội để Chúa Giêsu hướng dẫn họ cách nhìn nhận vấn nạn mà họ sẽ phải đối diện trong hành trình theo Chúa.

         Sự xuất hiện của các ngôn sứ hay tiên tri thời Cựu Ước hoặc gần nhất là Gioan Tẩy Giả, cùng chung tinh thần là loan báo Chúa Cứu Thế cho nhân loại. Vì sự giới hạn và yếu kém về lòng tin mà dân Chúa và các bậc vị vọng gạt bỏ cơ hội nhận ra các vị chính khách đã viếng thăm trước Người. 

      Mỗi Kitô hữu hôm nay cũng không tránh khỏi những sai lầm tương tự. Chúng ta đón nhận nhiều dấu chỉ, những cơ hội và cả những lời mời gọi tốt đẹp, nhưng cũng không ít lần bỏ qua, hoặc nghi ngại, hoặc tránh né và chần chừ. Hy vọng, chúng ta luôn thông suốt những diễn tiến trong thời gian, để làm giàu trước mặt Chúa và bác ái với tha nhân như lòng Chúa mong ước.



Xin Một Chút Ánh Sáng 
Triết gia Diogène nổi tiếng là người hạnh phúc nhất trên đời, thế nhưng cuộc sống của ông lại rất đơn sơ nghèo nàn. Ông sống trong một cái thùng, ngày ngày nằm đọc sách nhờ ánh sáng qua lỗ hỏng ở vách thùng. Cơ nghiệp của ông vỏn vẹn chỉ có một cái bát gỗ dùng để múc nước sông mà uống. Thế nhưng, một hôm ra sông để lấy nước, ông thấy có một em bé chăn cừu dùng hai tay để vục nước mà uống. Thế là ông ném cái bát đi và từ đó chỉ dùng tay mà uống nước.
Vua Hy Lạp nghe biết ông là người hạnh phúc nhất đời bèn tìm đến tận nơi để thăm. Thấy ông đang nằm đọc sách, nhà vua lại gần để hỏi xem ông có cần gì không. Diogène không trả lời. Nhà vua hỏi vặn nhiều lần, ông điềm tĩnh trả lời như sau: “Hạ thần chỉ xin bệ hạ một điều và chỉ một điều mà thôi: xin bệ hạ tránh ra để hạ thần có đủ ánh sáng mà đọc sách”. Diogène đã đuổi khéo nhà vua vì sợ bị sa vào tròng danh lợi mà mất cái niềm vui thảnh thơi trong cuộc đời thanh bần đơn sơ.
Ai trong chúng ta cũng muốn giàu có. Thế nhưng giàu có không hẳn đem lại hạnh phúc thật sự cho chúng ta. Chỉ có những ai có tinh thần nghèo khó, chỉ có những ai không coi tiền của như cứu cánh của cuộc đời, những người đó mới thực sự có hạnh phúc.     ....(Lẽ Sống)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét